Ở làng Vũ Đại đói nghèo
Nam Cao viết truyện: "Chí Phèo" quá hay
Ngẫm xưa rồi lại ngẫm nay
Nói chung vẫn chẳng đổi thay chút nào.
Bắt đầu từ một má đào
Sinh con rồi bỏ bờ ao, cạn tình
Ăn chơi sa đọa hết mình
Lương tâm đã bị yêu tinh đớp rồi.
Bỏ con chịu cảnh mồ côi
Cuộc đời tựa cánh bèo trôi giữa dòng.
Chí Phèo cuộc sống long đong
Và rồi ở đợ cho ông Kiến già.
Giống bao quan lại quốc gia
Ông này hám gái (có ba vợ liền)
Bà ba chắc loại ham tiền
Chồng già hơn bố, chẳng phiền cưới luôn.
Hằng đêm chẳng được kim luồn
Cho nên nó ngứa, nó buồn khắp thân
Gọi thằng đầy tớ bóp chân
Mong rằng nó sẽ biết mần cho say.
Chí Phèo lúc ấy thẳng ngay
Lại không biết lái máy bay bà già
Nhưng rồi tiếng dữ đồn xa
Đến tai cụ Bá thế là Chí toi.
Gán cho vài tội hẳn hoi
Vào tù sau trận đòn roi nát người.
Đương nhiên là đúng lẽ đời
Quan mà nó ghét, tơi bời xác thân.
Sinh ra làm cái thằng dân
Cắn răng mà chịu nó dần nó phang.
Cuộc đời từ đó sang trang
Mãn tù Chí trở về làng, khác xưa.
Rượu chè say xỉn sớm trưa
Rồi đi chửi bậy, chửi bừa khắp nơi
Rượu vào là xuất ra lời
Cũng làm tan nát cuộc đời hắn ta.
Rồi tay Bá Kiến cáo già
Cho tiền, lợi dụng như là tay sai
Hễ mà cần dạy dỗ ai
Chỉ dăm xu dấm an bài là êm.
Quan quyền dùng xã hội đen
Ép dân như vậy nghe quen quá rồi
Đứa nào mà cứ lôi thôi
Quan thuê đầu gấu đến chơi chết liền.
Một hôm uống đã cơn nghiền
Chí Phèo gặp Nở, (như tiên hạ phàm)
Tình yêu chớm nở chứa chan
Tạm quên đi hết vô vàn đắng cay.
Ở đâu trong cuộc đời này
Vẫn còn vương vấn đâu đây chữ tình
Yêu không toan tính cho mình
Yêu là yêu, rất dị bình giản đơn.
Cháo hành một bát thay cơm
Mà sao lại thấy ngon thơm lạ kỳ
Bây giờ xem ở ti vi
Vẫn còn có chuyện lâm ly thế này.
Và rồi cho đến một ngày
Chí Phèo uống rượu ở ngay trong nhà
Uống vào lại thấy tỉnh ra
Trong lòng mơ ước được là thiện lương.
Hắn ta đứng dậy rời giường
Vác dao cứ thế ra đường mà đi
Vào sân nét mặt lầm lỳ
Giết xong Bá Kiến rồi thì tự đâm.
Cường hào kéo đến hỏi thăm
Mặt buồn lòng lại âm thầm mừng vui
Quan trường đấu đá tới lui
Sẵn sàng tìm cách dập vùi lẫn nhau.
Ngẫm rằng đời trước đời sau
Cụ Nam Cao đã đón đầu tương lai
Viết nên câu chuyện thật tài
Sẽ còn nhớ mãi nhớ hoài ngày sau!
Tags:
blog-hai