Con trâu khổ nhất ngày xưa
Chồng giờ khổ nhất chuẩn chưa các thầy?
Làm trâu chỉ mỗi kéo cày
Xong rồi ăn cỏ đêm ngày nghỉ ngơi
Làm Chồng lông lá tả tơi
Nhiều khi ao ước đổi đời thành trâu
Hỏi trời có mắt để đâu
Tại sao lại bắt mọc râu ở cằm?
Tự nhiên phải cạo quanh năm
Nếu không vợ chẳng cho nằm lên trên
Bao giờ nắng gắt giữa đêm
Bấy giờ chồng mới được lên lê vồ (Level)
Chồng là ông thợ sửa đồ
Ti vi quạt cháy xe thồ thủng săm
Bóng điện đang sáng tối tăm
Chồng ơi.. câu gọi như rằm chọc tai
Chồng như một vị thiên tài
Không ru vợ cũng ngủ dài giấc sâu
Điểm chung Chồng với con trâu
Khổ hơn phải thức đêm thâu để cày
Nhắm mắt chưa kịp ngủ say
Đến giờ hành chính vác chày kiếm cơm
Chồng là một gã xe ôm
Chạy mưa chở nắng mỏi mòn chẳng công
Chồng như mái chắn mưa giông
Chồng là đôi dép tổ ong giữa đời
Chồng là một thứ đồ chơi
Lúc nào vợ thích thì lôi ra dùng
Chồng như muôn vạn phụ tùng
Chỗ nào hỏng hóc lắp dùng được ngay
Chồng như men rượu nồng say
Vợ là con nghiện đêm ngày kề bên
Chồng là bác sĩ không tiêm
Nhưng vợ con ốm đưa tiền chữa luôn
Chồng như là một tấm gương
Vợ soi trang điểm...dẫn đường khắp nơi
Chồng như vạn ánh sao trời
Đêm buồn vợ ngắm xong rồi ngủ ngon
Chồng là cha của đàn con
Gia đình chồng gánh chiếc đòn trên vai
Chồng tuyệt vời lắm hỡi ai
Có chồng phải biết giữ hoài trong tim
Viết xong Nhớ chạy..giời tìm
Vợ mà tóm được như chim nhốt lồng
Kính thưa các quý ông chồng
Nếu ai thấy đúng thì không nói gì
Có khen nói nhỏ tí ti
Vợ mà nghe tiếng thì đi bằng vành
Xin chào các chị, các anh
Các em, các bạn buông mành ngủ ngon
.
Từ khi cưới được em về
Trả lờiXóaKhông ngờ tôi lại có nghề Ôsin
Khi yêu em rất ngoan hiền
Tới khi làm vợ...em liền đổi thay
Bắt anh cai thói đánh bài
Cai thói say xỉn lai rai bạn bè
Cai cả cái thói đam mê
Cafe bóng đá đêm về lung linh
Sao em chẳng có chút tình
Đàn ông phải có cái MÌNH mới oai
Người đời đã có câu này
"Giầu bạn, sang vợ" có hay chưa nàng ?
Vậy mà Bố Mẹ hỏi han
Tôi vẫn phải nói vợ con ngoan hiền
Cả hai đều đi kiếm tiền
Về con đọc báo - vợ hiền nấu ăn
Vừa nói vừa phải nghiến răng
Cái giầy cao gót dẫm bàn chân đau
Tiền làm túm hết còn đâu
Việc nhà chia đủ...nỗi sầu riêng tôi
Biết vậy thì chỉ yêu thôi
Ngọt ngào say đắm một đời tình nhân
Đời trai kiếp sống phong trần
Cả đời ăn phở...Ứ cần ăn cơm.
Gió đưa cây cải về trời
Trả lờiXóaRau râm ở lại chịu lời đắng cay
Nghĩ mình cũng khá đẹp trai
Cưới nhằm con vợ miệng dài tám gang
Suốt ngày dạo xóm lang thang
Cô Năm chị Bảy luận bàn chuyện ai
Xong rồi lại ghé thím Hai
Chụm đầu châu miệng lai rai tới chiều
Việc nhà làm ít nói nhiều
Nấu cơm đi chợ thảy điều giao tôi
Con còn đỏ hỏn trong nôi
Mãi lo đi tám bảo tôi giữ dùm
Tóc râu tua tủa bùm xùm
Bởi lo cho vợ bởi đùm cho con
Nhà nghèo chạy gạo từng lon
Vậy mà nó tưởng là con Ngọc Hoàng
Ăn xài phung phí tiêu hoang
Nếu ai không biết tưởng nàng đại gia
Suốt ngày chè chén hát ca
Nữa đêm ngất ngưỡng đường xa em về
Nhìn nảng cảm thấy tái tê
Còn đâu cô gái tóc thề tôi yêu
Giờ em thay đổi quá nhiều
Nhìn em cứ ngỡ nàng Kiều thời nay
Sợ mình há miệng mắc quai
Bởi vì thương vợ tháng ngày lặng câm
Vậy nay tháng tốt ngày rằm
Con đi lễ Phật thành tâm khẩn cầu
Cho đời thoát cảnh bể dâu
Cho em thoát khỏi vũng sâu tội tình
Cho ta về lại với mình
Cho tôi tìm lại bóng hình ngày xưa
Ngoài trời tiếng vạt xa đưa
Anh mong em nghĩ tình xưa quay về
Cho trăng sao mãi cận kề
Cho mình đẹp mãi duyên thề ngàn năm.