LÀM DU HÀ TỊNH

Theo enh về Hà Tịnh đạ mười năm
Vụng tru dằm trước tê su dừ cạn
Bước chin về tiếng tăm nghe mà ngán
Lợ yêu rồi dừ nỏ biết mần răng.
Ngay hai bựa em lên lớp, đến trường
Trên bục giảng nỏ biết ai đang họoc
Em dạy trẻ đánh vần, tập đọoc
Trẻ họoc bài, em họoc tiếng enh ơi.
Em hỏi sao? Trẻ khoe hết răng cười
Trời đang sớm, sao mần chi đạ có.
Em theo mẹ ra đôồng thăm ló
Má tỉa ton cấy dắm từng vùng.
Lội xuống đầm em hỏi nước sâu không?
Trẻ ngơ ngác dòm hoài rồi bảo
Su thì khôông mà đỉa đầy, cả sảo
Em ngớ ngài, nghị nỏ biết a răng.
Em nghe như đi lạc trửa sương mù
Enh chín ngượng,hỏi.."mần" là a răng
Em túc tắc họoc từ từ cấy đạ
Khó chi rồi cụng hiểu hết mà thôi.
Đừng có nói hoọc mấy bựa enh ơi
Đạ mười năm nhiều điều em chưa biết tới
"Cấy khu mấn" lắm khi em tự hỏi
Cấy chì chi nghe nhơm nhớp à enh.
Enh kêu em mần chi thì phải lanh lanh
Tỷ mẹ kháp, vợ chồng mình bị dức
Tính mẹ rứa, trậm trạp là khung được
Khó vô cùng nhưng cụng rất thương du.
Em ngác ngơ, enh giải nghịa của từ
Kháp là gặp, dức là bị nạt
"Lanh" - "nhanh" nhé,"tỷ" - gọi là "một chút"
Cứ rứa rồi em học tiếp đi nha.
Mười năm đầu rồi cụng trôi qua
Tiếng Hà Tịnh em nhận bằng thạc sỵ
Cứ cười thầm bọn trẻ tru ghê rứa
Sâu thì khôông mà đỉa lại rất nhiều.
Theo enh về Hà Tịnh chỉ vì yêu
Tiếng khó họoc và còn nhiều thứ nựa
Muốn thử sức với gió Lào nắng lửa
Kiếp sau mình nhôông gấy nựa hây enh.



Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn