Tâm tư trút cạn

Tâm vẫn động luôn mơ vật chất
Khó lòng buông được mất vô thường
Suốt đời cứ mãi vấn vương
Khó lòng thoát được con đường đua chen.
Từ cơm áo nó len trong trí
Nợ cuộc đời vạn lý luôn theo
Sống còn ghềnh thác cheo leo
Thời gian sắp hết đã meo lắm rồi.
Giờ phút cuối bồi hồi chi nữa
Tìm được đâu ngọn lửa ngày xưa
Bây giờ như thể mắc mưa
Tiết nào thì cũng chẳng ưa khó lòng.
Nhưng tâm trí còn không chịu nghĩ
Dẫu tàn hơi chưa phỉ bình sanh
Nên viết mãi dạ mới đành
Tâm tư trút cạn yên lành ra đi.



Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn